Intro:
Em à !!!
Anh thật sự rất là nhớ em
Nhưng khoảng cách của chúng ta thì càng ngày càng xa
Đôi lúc anh cố tỏ ra mình rất là mạnh mẽ
Và đôi lúc anh
Ver LT:
Đôi lúc anh muốn
1 lần mở lòng tìm đến ai đó
Được về lại cảm giác bất chấp 1 người vượt ngàn gian gió
Nhưng ko
Xung quanh đâu ai làm nặng lòng này
1 chút tương tư còn 0 muốn tìm 1 sự đồng cảm cũng ko thấy
Vậy anh phải làm sao đây
Quyết tâm tháo chạy thì ký ức đó lại càng bao vây
Cần lắm bàn tay qua bao ngày
Đôi vai mệt mỏi dần hao gầy
Vậy anh phải làm sao đây
Để quên đi em !!!
Đôi lúc tưởng chừng đã quên hết nhưng lại lục trộm vào giấc mơ
Đôi lúc mượn men để nhắm mắt nhưng sao khi say lại rất nhớ
Cũng thật bất ngờ ta quen nhau
Bất ngờ là 1 đôi rồi lại bất ngờ phải quên nhau
Để nay nhớ về lại thêm đau
Ừ !!!
Ta ko thể đổ lỗi cho 1 ai cả
Ừm … lối đi song song dành cho 2 ta
Cảm nhận chút nước lăn trên mi mềm
Bên cạnh sự tự do là cảm giác cô đơn luôn luôn đi bên
Melody Luan Nguyen:
Tuyết trắng đang rơi , anh đây rất lạnh
Buốt giá con tim, vì em đi với người
Một mình anh lang thang mỗi đêm
Nơi đâu cũng nhớ đến người
Tại vì sao em ra đi, không ngờ em đã đỗi thay
Nhìn người ta hạnh phúc bên nhau
Dù đau nhưng vẫn cố bước
Ước rằng tình mình sẽ như lúc trước
Một người đang hạnh phúc một nguoi mang nỗi nhớ đêm dài
Tại vì sao em ra đi, không ngờ em đã thay đỗi
Ver One Pieces:
Cố để lạc mất nhau…
Có lẽ quá khác nhau…
Có khi độc ác hơn ngàn nhát dao khi em vội lắc đầu…
Yêu anh chẳng đáng đâu…
Chỉ riêng em mang sầu…
Ta đã giải thoát cho nhau rồi hát cho nhau..
Biết bao nhiêu lần anh khẽ nguyện cầu…
Là duyên phận mình ko trúng vào ta..
Anh đã từng cứng hơn sỏi đá, em đâu phải là bậc thềm hoa..
Nếu như 1 mai này em có vấp ngã…
thì anh càng k thể làm người lạ…
Nhưng lòng kiêu hãnh trong em, liệu chấp nhận anh thêm 1 lần
Đêm cứ trôi trong ngàn vương vấn…
Anh, 1 ngày vắng em… Như mây trắng rời nắng xa…
Nụ cười em ngày nắng hạ … Mưa thu về vội trắng xóa
Ngang đời ta…
Em về giữa 1 trời hoa..
Váy trắng em mặc vẫn hoài tinh khiết …
Ngày nắng em về trong bình yên…
Và đó là ngày…
ta ko còn nhớ ko còn thương
Ko còn tin trong lầm tưởng… 2 ta sẽ về chung 1 hướng
Nỗi nhớ đang gọi tên… anh cố ko trả lời
Con thuyền tình lạc bến, cánh buồm theo gió tả tơi…