Từ khi anh quay lưng đi bỏ em ở lại
Lối vắng lẻ bước riêng em quá dài
Đường xa anh đi không em giông bão vây quanh
Vì đâu mình xa rời nhau hỡi người.
Vì sao đôi ta yêu nhau trải bao vui buồn
Bỗng chốc giây phút giận hờn nỡ đành
Thời gian chầm chậm thoi đưa đôi lứa đôi nơi
Vì sao mình yêu nhau chẳng hiểu nhau.
ĐK:
Phải chăng cái tôi quá lớn, dẫu ta cùng chung con đường
Mà trong tim nhau chỉ nghĩ mỗi riêng bản thân
Mình đã yêu nhau bao lâu, mất nhau hỏi ai chẳng buồn?
Nhưng chắc có lẽ như vậy tốt hơn.
Phải chăng anh quá ích kỷ, có em chẳng biết trân trọng
Giờ đây nghe bao tiếc nuối thuở xưa gần nhau
Đành thôi bao nhiêu yêu thương gửi theo làn mây cuối trời
Tình xưa đôi ta hãy xem như là mơ.