Thôi là hết từ nay sẽ chẳng còn ai đi chung lối về
Mưa hạt mưa lại rơi, hạt mưa nhớ ai làm cay khóe mi,
Biết trước anh chẳng yêu em, biết trước anh sẽ ra đi, mà cứ tự dối lòng anh sẽ chẳng
như thế!
Đk : người yêu hỡi ! còn đâu nữa giấc mơ ngày xưa,
Dù anh có bước với ai đi trên đường ấy.
Làm sao đây để xóa hết vết thương nhói đau trong lòng
Về đi anh! Để em sẽ thôi đợi chờ.