Dòng đời trôi qua nhanh khiến ta giật mình mỗi khi nhìn lại
Chợt nhận ra ta đã không như hôm nào ngây thơ non dại.
Dòng đời là một giấc mơ dài, giấc ngủ ngày càng quá ngắn.
Đoạn đường ta đi qua với bao thăng trầm riêng ta âm thầm.
Từng người quen xa xưa sớt chia bao lần đời cuốn xa dần.
Tìm lại lời nói ân cần đời chỉ vọng lại tiếng sóng.
Đời cuốn xa dần
Đời cuốn xa dần.
Kỷ niệm nào vừa cầm nóng trên tay
Mộng đời tàn dần còn vướng đôi tay.
Đời cuốn xa dần
Đời cuốn xa dần.
Nụ cười ngọt ngào nào vừa mới đây
Đã thành giọt lệ muộn phiền đắng cay.
Đời cuốn xa dần, từng phút giây.