Có phải là em thuở nào người mà anh đã quen suốt bấy lâu..ù..wớ..u..wờ..
Nơi tình yêu ấm áp bỗng nhiên lo sợ một ngày người đi xa
Làm sao anh có thể níu với đôi tay
Bởi vì em đang bên anh bỗng nhiên thành ngôi sao
Đứng giữa ngàn ánh sao treo lững lờ lời yêu còn đâu
Còn lại đây âm thanh như muốn..u..wơ..u..wơ..u..wờ..u.. khóc khóc để quên em
Rồi một ngày không xa người đi và mang lại đớn đau
Cùng lời nói chia tay não lòng nhau
Nhưng em ơi nghệ thuật chỉ cho ta
Cảm xúc thăng hoa rồi chìm trong xót xa
Vì ngày xưa đó chính là anh đã từng
Đặt tay anh viết lên những khúc ca hôm nào
Mà người ta đã yêu thiết tha bằng lời ca ấy rồi quên rất nhanh
Một ngôi sao sáng tôi mang trong tim chỉ em thôi
Nhưng sao em ơi vội vàng em yêu ra đi đến bên ai
Thời gian qua em đã đánh mất chính mình
Không như là em mà ngày xưa anh đã từng yêu
Thầm nguyện ước có những vì sao sẽ ở bên em yêu dài lâu
Để giữ lấy hạnh phúc như em đã mong đợi
Nếu như một ngày không còn ai bên đời em
Sẽ có một người vẫn ngóng để chờ em