Verse:
Mái hiên xưa đã qua nắng mưa, vẫn đi qua chẳng dừng
Đôi bàn tay xưa đã úa tàn
Cứ đứng đó mãi ngóng phía xa, chân ai chẳng đứng lại
Mộng mơ sao vẫn chờ, tại sao?
Thầm thì chỉ vài câu chẳng hiểu mấy
Chẳng hiểu lòng người thật ra mấy sông
Rồi đêm qua vẫn cứ thầm lặng
Tự hỏi sao đã lâu vẫn không thấy nhau
Sao bình minh vẫn chẳng đợi
Rồi chơ vơ, định sẽ đợi bao giờ.
Chorus:
Vẫn cứ thế vẫn cứ bước qua mau
Chẳng thể nhớ nổi bóng dáng của nhau
Đường còn xa mấy khi tìm lại thấy
Để đến hôm nay vẫn chẳng hiểu ra
Chẳng biết đến bao giờ
Đợi gió mưa khi nắng còn vương chốn này
Verse:
Lời hẹn thề ngọt ngào mộng uyên ương
Bước xa đời nhau lòng không vấn vương
Từng cơn mưa buốt tê vô thường
Nghìn trùng mây tìm ai vượt bao gió sương
Bao ngày tháng qua vẫn đợi
Cười vu vơ để bóng người khuất mờ.