ỜI BẠC BẼO HAY TÌNH NGƯỜI LẠNH LẼO
ST LƯƠNG PHÚ THIỆN
Đã bao năm tôi sống với nỗi cô đơn và cố gắng gượng cười để quên chuyện cũ
Có ai biết đằng sau của những nụ cười tưởng hạnh phúc nhưng là một nỗi buồn không tên
Có đôi khi tôi chỉ muốn yêu một người và mang đến nụ cười dành cho người ấy
Nhưng sợ khi tình yêu đã quá giới hạn thì tôi lại về làm bạn với cô đơn
Dù đã nhiều lần trong lòng tôi luôn tự hỏi
Cuộc đời bạc bẽo hay tình người lạnh lẽo
Vậy nên tôi không yêu ai
Cũng chẳng cần ai yêu tôi
Tôi nhận được gì ngoài ba chữ "mất lòng tin"
Nhìn người ta tay trong tay cùng ai đó
Trong lòng tôi cũng rất muốn có
Nhưng sợ một ngày khi chia xa
Giọt nước mắt sẽ vỡ òa
Yêu thật lòng nhận được gì không?
Tôi sợ yêu!!!