Phố buồn lắm, mưa buồn lắm, anh buồn lắm, em buồn lắm, mọi thứ đều buồn lắm.
Phía trước mảng tường vữa ra, khoe những khoảng màu nham nhở.
Phía sau sân nhà, giăng trắng những mảng trời, thiếu bóng người, mảng trời không gió.
Phía trong thăm thẳm tâm hồn, nắng úa theo từng hơi thở.
Phía sâu thật sâu của con người, một phía không anh bên em
Đời có nhiều thứ lạc loài, anh lạc loài, em lạc loài, anh có tìm em trong lạc loài, em có tìm anh trong lạc loài.
Phố buồn lắm, mưa buồn lắm, anh buồn lắm, em buồn lắm, mọi thứ đều buồn lắm.
Sao cứ vô tình bước qua, như đã bảo mình xa lạ
Sao cứ thách đố nhau bằng thứ tình cảm, chưa bao giờ có thể trả giá.
Sao cứ ngẩn người chờ nhau, trao những tiếng yêu thật thà.
Sao cứ hay để quên những ước mơ được thuộc về nhau, bên nhau, của nhau.
Đời có nhiều thứ lạc loài, anh lạc loài, em lạc loài, anh có tìm em trong lạc loài, em có tìm anh trong lạc loài.
Phố buồn lắm, mưa buồn lắm, anh buồn lắm, em buồn lắm, mọi thứ đều buồn lắm.
Đời có nhiều thứ lạc loài, anh lạc loài, em lạc loài, anh có tìm em trong lạc loài, em có tìm anh trong lạc loài.
Ta có tìm ra nhau, trong hỗn độn lạc loài.