Lơì1:
"Dòng thời gian trôi nhanh quá
Mới đó vẫn còn thấy nàng
Mà giờ thiên thu biệt ly
Nổi nhớ gửi nơi suối vàng
Mộng đẹp uyên ương chẳng còn
Ngày ngày ở nơi thiền môn
Tiểu tăng chẳng thể chợp mắt
Lệ rơi đọng trên cánh hoa
Phật ở nơi xa Thiên Trúc
Chắc sẽ không hiểu thấu được
Bồ Đề chẳng muốn nở hoa
Chỉ thấy rớt rơi lá vàng
Giọt sầu tương tư cuối đầu
Gượng cười ngước lên trời cao
"Vì Sao Độ Ta Không Độ nàng?"
Rap:
Chân trời xa kia hiện rõ con đường dẫn tới Niết Bàn
Nhưng ái ố chưa sáng tỏ vì còn in hằng trong huyết quản
Có cánh hoa nhẹ rơi danh xưng là Bỉ Ngạn
Hằng ngày hoa vẫn khóc cùng ta vì chuyện tình duyên không mĩ mãn
Hảo vị hồ lô,không dám thổ lộ
Ngỡ đã giác ngộ nhưng kỳ thực là hồ đồ
Khăn voan đỏ ta đeo lên vì nàng
Phật đã phổ độ hếtchúng sinh
nhưng còn nàng?
Thân xác này hóa ma cứu nàng thoát khỏi Tam Đồ
Nơi nào nàng đến cũng có ta cùng đồng cam và cộng khổ
Trùng phùng tại nơi mà ta chưa hẹn trước
Hoàng Tuyền uyên ương tái ngộ ta nguyện ước
Ta từ giả Hồng Trần nơi phồn hoa nhộn nhịp
Gửi lời cáo lỗi đến chư vị chẳng trọn kiếp tinh tấn tu hành
Giờ quay đầu chẳng còn kịp
Tiếng mõ chuông vang làm lòng ta càng đau thêm
"Quỳ trước phật tổ
Thành tâm bái lạy người
Đời này con đã động tâm
Đời này con đã mê luyến Hồng Trần
Kiếp này con đã nợ nàng
Người vì sao độ con lại không độ nàng?
Nếu có kiếp sau con nguyện làm một đóa liên hoa phía sau người
Còn giờ thì..."
Nhất kiếm đoạt mệnh kẻ hại nàng
Nhất niệm thành ma chẳng ai cản
Độc bước tiến đến cõi âm ti
Nếu không thấy nàng ta nhất quyết sẽ không đi
Người ơi ở nơi đâu rồi
Chờ ta đến cứu thoát khỏi luân hồi
Lơì2:
Bỉ Ngạn còn vương giọt máu
Quá trễ để người quay đầu
Chiều tà nghe tiếng quạ khóc
Gõ mõ nhưng tâm rối loạn
Lòng này rời xa Niết Bàn
Tìm về cố nhân tình si
Trả lại áo cà sa
Hồn ta tựa như gió bay
Từng hồi chuông như thôi thúc
Bước đến thâm sâu cửa ngục
Trùng phùng sau bao ngày tháng
Oán trách xót xa kiếp này
Lòng từ bi của người
Phổ độ chúng sinh trần thế
Vì sao độ ta không độ nàng?