Trở lại bến đò lòng bỗng nhớ người xưa chiều hôm ấy ta tình cờ gặp nhau,mỗi người không nói được lời nào đò ngang cập bến ai mau nấy về
Vì không quen nên là như thế chúng mình nào phải dễ gặp sao,có ai mong ước gì đâu nhưng sao lại cũng gặp nhau bao lần.Thời gian trôi lần hồ quen biết ai ngờ đâu thân thiết mến thương,mến thương rồi lại yêu đương hứa nhau xây đắp một con đường tương lai.
Hai năm sau em lên Thành phố xa bến đò nước mặn phèn chua,xa ruộng lúa quên cả vườn dừa canh rau mắm ruốc muối dưa không còn.Sống xa hoa quên người tình cũ tham sang giàu thay dạ đổi lòng,đò ngang đưa khách vẫn đông cây đa bến nước vẫn mong em về.