Đố ai đếm được lá rừng..đố ai mà đếm được tình thâm..
Đố ai thầm rơi nước mắt..mà có ai đắng cay mình ên..
Mẹ tôi làm lũ cả đời bao tháng ngày nhọc nhàng mưa nắng..
Vì con hôm sớm tảo tần chưa một lần nghe mẹ oán than..
Đố ai quét sạch lá rừng..đố ai mà hiểu được tình thâm..
Mấy ai cài bông hoa thắm..mà nhớ ơn nhớ ơn mẹ không..
Hãy để trong trái tim mình nở ra một nụ hồng tươi thắm..
Để vơi bớt đi ưu phiền cho nụ cười mẹ được sướng vui...
Đố ai giờ tôi đố ai!? Sống sao để mẹ không buồn.
Đố ai giữ tròn đạo con..không bao giờ làm lòng mẹ đau..
Đố ai giờ tôi đố ai!? Sớm hôm cõng mẹ khi già..
Nếu ai hiểu được mẹ là...
...Cuộc đời mình ....hạnh phúc vô cùng…