Đã bao giờ trong 1 lúc nào đó.. ngồi giữa mùa đông lạnh giá dày vò thân xác tan mình trong sương gió.. ko 1 ánh đèn đường lấp ló chui vô 1 xó thu mình gò bó... nhìn dòng người qua lại.. mong có tấm áo lành 1 manh chiếu rách... cuônlâys thân mình.. xin 1 chút tình.. ban phát đâu đây những ánh mắt nhìn miệng đời coi khinh.. phớt lờ lang thang giữa chợ nhặt những miếng ăn thừa vung vãi.. chạy chốn nỗi sợ hại khi có bóng người chạy lại.. miệt mài theo năm tháng dài.. chờ hoài mong chờ 1 ngày mai.. đón nhận 1 vòng tay ai vỗ về ấp ủ.. bất chợt mơ về những tháng ngày cũ đã xa rồi.. dư âm đâu đây những tiếng cười nô đùa bên mẹ cha. Những lúc khó oà vấp ngã trong cuộc đời.. nép vào bờ vai mềm mại dịu dàng khi mẹ chạy ra ôm con vào lòng. Những lúc ngủ say trong giấc nồng đc cha nâng niu đưa vào phòng.. ru con vào giấc ngủ.. kể những câu chuyện thật là cũ.. nhưng bao nhiêu đó cũngđã quá đủ cho con 1 cuộc sống bình yên.. 1 giấc mơ thần tiên.. chợt tan biến.. khi cuộc sống của con chìm vào luân phiên.. trở lại với hiện tại.. suy nghĩ bỗng nhiên tan biến!
Vào 1 ngày khác với mọi ngày.. có 1 người xa lại.. mẹ kêu tôi gọi bằng bà.. là cha tôi nhưng ko phải là cha tôi.. và mẹ tôi vẫn là mẹ tôi nhưng từ ngày hôm đó dường như đã ko còn là chính mẹ tôi tình thương dành cho tôi chia đôi.. vào những đêm đẹp trời.. người đàn ông đó về nhà và rượu say ko tiếc lời... chửi mẹ tôi ko trừ 1 chữ 1 lời.. đánh đập tôi tơi bời.. trên khuôn mặt tôi đã ko còn giữ lại đc những nụ cười.. những lúc roi vọt thù hằn để lại trên người tôi những vết sẹo theo tôi suốt cuộc đời.. tôi ko bao giờ quên... tại sao mẹ tôi khóc.. ôm tôi vào lòng xót xa chăm sóc tôi hàng đêm... rồi ngày sau đó lịa bỏ mặc tôi khi có người đàn ông kia kề bên.. tôi muốn biết tại sao.. hãy trả lời tôi đi nào.. tôi đang có gắng thét gào.. chỉ cho tôi lối đi nào.. có cách nào.. ko có ai quay đây sao.. hãy cứu tôi đi nào.. ko có ai 1 hay sao.. hãy trả lời tôi đi.. xung quanh trống vắng im lặng làm chi??? where are u mah daddy