Tôi hỏi em đâu là nhà của em?
Em chỉ tay lên bầu trời cao
Em hồn nhiên vô tư
Nói cười với tôi
Đó chính là mái ấm của em
Tôi hỏi em,ai làm bạn với em?
Em mỉm cười nói bạn là mưa
Khi buồn hay cô đơn
Em thường hay khóc lên
Nước mắt em cũng giống như mưa
Bao năm qua thiếu vắng mẹ cha
Đôi vai em cứ hao gầy đi
Và em ước,em ước có một bữa cơm gia đình
Đêm từng đêm,bước chân lẻ loi
Em lang thang dưới con đường mưa
Và em ước,em ước có một nơi trú mưa
Và tôi cũng ước,đã ước,sẽ ước được mang hơi ấm cho em mỗi ngày
Và tôi luôn mong em mai sau,sẽ có một ngày cắp sách đến trường
Cầu mong sao bao nhiêu em thơ,được bình yên sống dưới một mái nhà
Để tuổi thơ trong em trôi qua,sẽ luôn đầy ắp trong tình yêu thương
Của gia đình !