Ver:
Anh xin em đừng bày tỏ thái độ bằng sự vô cảm và chẳng quan tâm
Thật khó nói khi em làm lơ đi những cuộc gọi trong sự âm thầm
Anh xin lỗi tất cả mọi việc nếu như thật sự anh có làm sai…
Nhưng anh không nghĩ là anh đã sai chỉ vì lời nói mà người đồn đại
Anh có dại cũng không thiểu năng để hiểu và tìm những thứ anh cần
Anh có ngu cũng không đến mức là không thể cảm nhận được em đang giận
Anh chỉ hận là anh không thể bên cạnh và lau nước mắt cho em
Đem hơi ấm từ đôi bàn tay trãi nhẹ lên trên bờ mi ướt mềm
Làm sao anh yêu người khác….khi hạnh phúc của anh là em
Lí do đâu anh bên người khác khi vòng tay em là sự êm đềm..
Lúc nhắm mắt hay lúc mở mắt anh đều nhìn thấy khuôn mặt của em
Lúc nào đó anh có khiếm thính giọng nói của em vẫn sẽ đi kèm
Bên trong kí ức…thức cùng anh…qua từng đêm vắng phút lạnh tanh
Em là ánh sáng…choáng màn đêm…và là hơi ấm khi trời đang lạnh
Có là anh thì em mới biết là em quan trọng với anh thế nào…
Và có là anh thì em mới hiểu vị trí của em như 1 vì sao…vậy
Hook:
Đây là sự quan tâm…em xem rẽ và cho là phiền…
ờ nếu vấn đề chính là sự tự do mà em bỏ mặc anh 1 cách tùy tiện
thì anh sẽ chẳng dám nói gì cả…vì cơ bản anh không có quyền…
để có thể lo và lắng vì em trong vài giây phút bằng lời cầu nguyện
sự xem thường chẳng phải ánh mắt hay 1 câu nói mà em phát ra…
mà là khi anh đã nói rất nhiều mà chẳng 1 lời từ em đáp trả
anh đã vấp ngã rất nhiều lần nhưng lại cố gượng…cùng niềm đau…
nên xin em đừng xô anh lần nữa để cho con tim này phải tím màu….
Ver:
Đâu phải…anh muốn vậy đâu….chẳng phải anh đã nói từ đầu..
Là khi yêu em anh dạt hết tất cả đi mọi thứ khác xuống đáy vực sâu
Anh sẽ phải phản lại cả thế giới để mang nụ cười hạnh phúc cho em
Dù người ta cho anh gì nữa anh cũng làm ngơ là anh chớ thèm…
Vì đối với anh như vậy là đủ….cả 1 vũ trụ ôm trọn trong tay
Và điều anh muốn là làm mọi thứ để có thể quan tâm em trong một ngày
ai vì em và em cần ai…việc ai cần em và em vì ai
Anh chẳng quan tâm dù anh vì em mà em vì ai mà anh làm sai
Cãi nhau cũng chỉ là cớ để mắc mớ 1 phần đến nhau..
Thật sự mà nói là em không thể biết là anh yêu em đến cỡ chừng nào
Tiếng nhịp đập…trong anh….đưa tay cảm nhận…xem em….
Là 4 kí tự…tên em….làm anh phải thức…đêm đêm…
“Trần”….gian là nơi em đến mang ánh sáng cho cuộc đời anh….khi
“Thị”…giác anh nhìn vào em làm xóa không gian bầu trời hiu quạnh
“Phương” hướng của anh đã mất….chẳng thể tìm được một lối ra….sự
“Uyên” bác của anh cũng mất cũng chỉ vì tại do em thôi mà
Hook 2:
“Em” là một cô gái không hề lo ngại về chuyện tương lai
“Chính” điều đó làm anh ái ngại vì đường ta bước thật sự còn dài
“…Là…” lí do mà anh lo lắng….là lí do làm anh không vui
“Tất” nhiên mọi việc mà anh hay nói chỉ vì anh sợ anh bị chon vùi
“Cả” 1 thế giới đứng trước mặt anh mà anh không thể giữ chặt trong tay
“Với” vài dòng chữ làm sao nói hết cơ bản tâm trạng của anh là vậy
….”Anh” chính là 1 đứa bé mang thân xác 1 thằng con trai…
“Đấy”…em thấy những việc anh làm vì em có đáng để em thế này không