Từ lâu anh đã biết em luôn cần anh và anh cũng đã biết em yêu anh nhiều. Biết trong lòng chỉ có anh và anh luôn biết những điều đó.
Thời gian ta hạnh phúc trôi qua thật mau, giờ anh như cơn gió trôi xa phương nào. Anh biết em không thể sống thiếu anh, mà sao anh vẫn rời xa.
ĐK :
Vậy là những năm tháng em ôm bao giấc mộng, rồi cũng vỡ tan và em mất anh thật rồi, nhìn hạt mưa cứ rơi, em nhớ anh người ơi. Hạnh phúc sao quá xa vời.
Rồi vào những đêm tối em lang thang giữa trời, em đi tìm anh và mơ ước anh quay về, ngòai trời mưa vẫn rơi, em vẫn hi vọng thôi, vì anh đâu biết, em yêu anh nhất trên đời.