Bao giờ cho hết ngày trôi?
Em chẳng còn tiếc thu đi, đông qua
Chỉ riêng em cứ loay hoay với nhiều ưu sầu
Khi nào em thấy cần anh
Em cần một ai ở bên
Lúc em thấy mình mỏng manh
Đừng buồn vì anh sẽ luôn ở đây, gần em
Cùng trái tim vẹn nguyên chân thành
Em à hãy theo anh rời thành phố
Rời xa tất cả âu lo
ĐK:
Đi cùng anh qua cơn mưa giăng ngập lối
Anh làm mây bay theo em khắp phương trời
Mình phải cười lên thôi, đừng buồn em ơi
Cuộc đời thì quá ngắn chẳng chờ đợi
Đi cùng anh khi đam mê vẫn rực cháy
Để ngày sau ta kể nhau những tháng ngày
Rằng mình đã sống những ngày thong dong
Thì em còn ngẫm nghĩ gì mà chẳng đi cùng anh.
[G] Bao giờ cho hết ngày [Em] trôi?
Em chẳng còn tiếc thu [Am] đi, đông qua
Chỉ [D] riêng em cứ loay hoay với nhiều ưu [G] sầu
Khi nào em thấy cần [Em] anh
Em cần một ai ở [Am] bên
Lúc em thấy mình mỏng [D] manh
Đừng buồn vì anh sẽ [Bm] luôn ở đây, gần em
Cùng trái [Em] tim vẹn nguyên chân thành
Em [Am] à hãy theo anh rời thành phố
Rời [C] xa tất cả âu lo
ĐK:
Đi cùng [G] anh qua cơn mưa giăng ngập [D] lối
Anh làm [Em] mây bay theo em khắp phương [Bm] trời
Mình phải [C] cười lên thôi, đừng [G] buồn em ơi
Cuộc [C] đời thì quá ngắn chẳng [D] chờ đợi
Đi cùng [G] anh khi đam mê vẫn rực [D] cháy
Để ngày [Em] sau ta kể nhau những tháng [Bm] ngày
Rằng [C] mình đã sống những [G] ngày thong dong
Thì [C] em còn ngẫm nghĩ gì [D] mà chẳng đi cùng [G] anh.