Vài lời về thăm người yêu bé nhỏ, mượn trang giấy trắng gói ghém tâm tư. Đường xa chẳng có một ánh sao giờ đây khóe mắt xanh tìm đâu từ bao lâu cách xa nhau. Đừng buồn đừng cho nhạt phai má hồng, đừng nhìn mây tím những lúc trông mong, đừng cho tình thắm thành gía băng, đừng nên đánh mất đi mùa xuân, mùa vàng đẹp nhất trần gian.
Đêm đêm, nơi miền tuyến đầu, vòng tay ôm súng ngỡ rằng người yêu. Hỏa châu vụt sáng không gian kết lên hoa tình bằng ý chờ mong.
Đẹp lòng người yêu tròn mơ ước rồi. Vòng tay ôm nhớ đếm bước đêm đi. Nghìn năm một bóng hình khó quên, hẹn nhau đất nước trong ngày vui cùng chung xây đắp mộng đời.