Có một chiều ngồi vuốt tóc em, một sợi tóc trắng bỗng buông rơi, kìa vầng đen trên đôi mắt em xưa ơ ơ….hơ..hơ..
Thương em, tuổi xuân trôi quá mau.
Ôm cây đàn phím trắng phím đen.
Chợt bùng cháy những nỗi khát khao.
Từ trong ta nghe cơn gió hú gào u……
Tôi trở về, tìm lại chính bóng tôi. Bên bóng em, bóng tôi TRẮNG - ĐEN.
Và tôi hát, những tiếng hát trắng cất cánh bay đi.
Trắng cho em bóng tối cho tôi và nỗi buồn là bầu trời đêm vút lên.
Đàn chim trắng, những tiếng hát trắng cất cánh bay đi.
Hãy bay đi những cánh chim đêm của nỗi buồn.
Từ lòng ta bay vút lên….TRẮNG – ĐEN.
Có bao giờ em nghĩ đến tôi.
Một nghệ sĩ sống kiếp lang thang.
Lượm buồn vui trong cõi nhân gian..a.a……
Góp cho em, một đóa hoa tình yêu.
Vẫn biết rằng em mong tôi đớn đau.
Để tiếng hát có nỗi khát khao.
Để con tim có cơn gió hú gào.u…………
Giữa ấm êm, em gậm nhấm nỗi đau của tôi.
Cảm ơn em, và tôi cười..
Và tôi hát……..