1. Trong nhân gian có hai điều không thể giấu
Một là khi say, hay khi đã yêu ai rồi
Những lúc ngồi đợi chờ này ở đâu mà ra
Cô đơn này ở đâu mà ra.
2. Trong nhân gian có hai điều tôi muốn biết
Một làm sao quên, hay em đã yêu ai rồi
Để tôi còn kịp gọi mà chúc cho người ta
Có em, giữ em, chỉ yêu mình em.
ĐK:
Chợt nhìn em xa tầm với, tôi đây phải khóc hay cười
Lại là lần sau cuối tôi đây biết vui hay buồn
Bởi tôi đến sau một người bởi tôi đến sau người ta
Thế nên lời yêu tôi chưa (không) bao giờ được nói.
Trở về bên kia người hãy sống tốt với những tháng ngày
Còn gì tôi đứng nơi đây nghe sao khoé mi cay cay
Cảm ơn những khi chuyện trò cảm ơn lúc trao nụ cười
Giúp tôi nhận ra xung quanh tôi nhiều niềm vui lúc tôi ở bên người.
1. [D] Trong nhân gian có hai điều [A] không thể giấu
Một là khi [Bm] say, hay khi đã yêu ai [F#m] rồi
Những lúc [G] ngồi đợi chờ này ở [D] đâu mà ra
Cô [Em] đơn này ở đâu mà [A] ra.
2. [D] Trong nhân gian có hai điều [A] tôi muốn biết
Một làm sao [Bm] quên, hay em đã yêu ai [F#m] rồi
Để tôi [G] còn kịp gọi mà chúc [D] cho người ta
Có [Em] em, giữ em, chỉ yêu mình [A] em.
ĐK:
Chợt nhìn em xa tầm [D] với, tôi đây phải khóc hay [A] cười
Lại là lần sau [Bm] cuối tôi đây biết vui hay [F#m] buồn
Bởi tôi đến [G] sau một người bởi tôi đến [D] sau người ta
Thế nên lời [Em] yêu tôi chưa (không) bao giờ được [A] nói.
Trở về bên kia người [D] hãy sống tốt với những tháng [A] ngày
Còn gì tôi đứng nơi [Bm] đây nghe sao khoé mi cay [F#m] cay
Cảm ơn những khi [G] chuyện trò cảm ơn lúc [D] trao nụ cười
Giúp tôi nhận [Em] ra xung quanh tôi nhiều niềm [A] vui lúc tôi ở bên [D] người.