ĐÊM TRĂNG TÀN
Sáng Tác : Phạm Tuấn Anh
A: Dẫu chỉ còn, mình anh trong đêm lẻ loi
mà không còn thấy em như ngày xưa.
Ánh trăng tàn, lặng thầm trong đêm giữa khuya,
dù không thể nói lên tại vì sao,
khóc một mình, trên con phố không tên
dù cho đêm khuya vắng không người.
Thời gian xin ngừng trôi cho ta có em thêm một lần thôi để tôi thấy người
Phút ban đầu. cầm tay em nói với anh rằng em sẽ mãi yêu anh mà thôi
đó chỉ là kỷ niệm xa xưa thoáng qua
giờ thì lại khác không như ngày xưa.
Đã bao lần. anh muốn bước ra đi
dù cho anh thương nhớ em nhiều
vì em không còn yêu. em đã lãng quên
bởi cuộc tình mới khiến em đổi thay
DK:
B: Vậy thì thôi em hỡi, hãy cứ đi đi
và hãy đi, theo tiếng con tim mình, anh luôn cầu cho em hạnh phúc như điều em đã ước mơ, con đường em đi sẽ luôn bình yên.
vậy thì thôi em hỡi. hãy cứ đi đi, lòng buồn đau khi thấy em u sầu, nếu mai này em có buồn đau, xin người hãy nhớ đến anh, nơi này vẫn có, anh vẫn chờ mong.