Một mình lặng lẽ cô đơn nghĩ về em
Người yêu có thấu tôi luôn nhớ về em
Có lẽ nào đó là tình yêu một ký ức phai nhòa
Ngồi buồn hiu hắt rót rượu vào thơ
Rồi chợt em đến xốn sao lòng tôi
Một nữa nào dám nói lời yêu chắt chiu tình người ơi
Anh nghiên xuống nụ cười em chật chội
Cỏ rất mền vẫn dỗi những lo em
Bờ môi em vẫn run rẩy lá non chờ
Đôi tóc xõa đôi lòng thổn thức
Trận tóc lõa ấm mây vào rất lạ
Sao rộn rực thốt muôn lời ân ái
Giật mình tỉnh giấc mơ hồng, vấn vương nồng
Trong tôi chất chứa đêm đầy yêu.