Tình yêu xưa đã ra đi về nơi mịt mù.
Còn riêng tôi lặng nghe tiếng chân thời gian.
Biết không người
Một mình anh thầm quay bước đi trong đêm tình đã rời xa
Lắng nghe niềm đau.
Ngày hôm qua có em đời ta tuyệt vời, mình cho nhau một giây phút yêu nồng say.
Có ai ngờ cuộc đời như một cơn sóng xô tan bao đêm bình yên thuở nào.
Để em giờ đây lạc giữa hai lối đi mịt mù.
Rồi em đã quên tiếng yêu ban dầu ĐK: Hôm nào em ra đi nụ hồng vẫn đậm nét trên bờ môi.
Ngày tháng dần trôi tàn phai hương sắc của loài hoa thưở nào.
Em vui trong đam mê cuộc đời với những đêm đổi màu.
Men say nào biết đời em để em cố quên lối về (úa phai sắc màu)