Tác giả: Tha Phương
Như tơ trời từng giọt nước mắt, trên hạnh phúc tôi
Như mi nàng vội vàng khép kín, mảnh đời dỡ dang ...
Cơn say tình chìm theo sóng nước,
Đêm không cùng, mình ta thắp đuốc đi hoang.
Đôi tay nào một thời cuống quýt, ôm tròn giấc mơ
Ôi! mây chiều mềm như tơ liễu, tóc thề gió đưa
Mây vô tình làm mưa tóc rối, thung lũng buồn
Chìm trong bóng tối, đêm dài.
Yêu em, như giòng máu
Yêu em, như nhịp thở
Hạnh phúc như bóng chim trời
Xa em, ta là hư không
Thiên đường hoang vu, đông dài lê thê
Chiều vàng rơi tan tác
Hẹn thề, tàn trong gió
Tình mình còn chăng em hởi, có phai…
Mưa reo mái hiên nhớ em tìm đến
Mưa, như khúc ca sẽ không rời xa
Mưa, soi bóng em,
Khuất trong màn đêm, tiếng yêu lạc lối
Khổ đau thương nào, thấm sâu linh hồn
Con ve sầu vừa ngừng tiếng hát xa lìa thế gian,
Trong đất trời về đâu ta hởi kiếp người đã vơi
Bên vách đời bàn tay sỏi đá
Bên kia trời, làm sao em biết, ta buồn.