Đêm cuối trao nhau rồi mai người mỗi ngả làm sao ai chẳng buồn
Nghe tiếng mưa rơi càng thêm sầu tê tái xót xa cho tình ta
Giọt lệ tràn bờ mi vì duyên phận bẽ bàng đành chôn vùi giấc mộng
Mộng đẹp tựa như hoa, mộng đẹp tựa mây bay trên trời xanh ngát bao la
Mai bước sang ngang rượu vui mừng pháo cưới chờ em nơi bến lạ
Nâng chén ly bôi tìm say để quên hết đắng cay trong hồn ta
Còn gì một đời hoa nhụy phai tàn úa rồi mà em nào ra gì
Chỉ buồn phải rời xa, chỉ buồn tình đôi ta sao vội mau chóng phai tàn
Ôi cuộc tình tan vỡ lệ sầu muôn thuở thôi hết rồi những mộng mơ
Ôi trời đành gieo chi cuộc đời bể dâu bao can trường ngang trái
Mưa lạnh lùng tuôn rơi ngọn đèn hiu hắt trút lá vàng rớt ngoài hiên
Em sợ thời gian trôi, còn lòng anh chết cõi tâm hồn vì xa em
Em hỡi em ơi làm sao mà có thể đành quên bao kỷ niệm
Ta đã trao nhau nụ hôn đầu e ấp thuở yêu nhau nồng say
Nghìn trùng mình rời xa, tình duyên đành khép lại, thề xưa đành lỗi hẹn
Hẹn gặp lại người yêu, hẹn gặp lại mai sau khi hồi sinh sẽ tương phùng.