Khói trắng nghi ngút bay trong hoàng hôn đắng cay
Vật vờ trong đám mây
Bàn tay ai đang cố giữ lấy
Ánh mắt đắm đuối say mê của em với ai
Một mình tôi đứng ngoài
Nhìn trong vô vọng với đêm dài
Khi em nói rằng này là chốn em dừng chân mãi thôi
Đôi môi đã dối lừa
Vì giờ em theo chân ai trong mưa
Khi anh cố tìm lại mọi thứ em còn vương vãi nơi đây
Lang thang trong khói mây
Nhạt nhòa sương gió đã phũ lấp con tim này
Thế giới đã đổi thay
Dòng thời gian cứ mãi trôi không hay
Chân vẫn đứng không lung lay
Để nhìn xem em vui hay đắng cay
Vì đành lòng bỏ đi
Đành vùi chôn yêu thương đã cuồng si
Để rồi xem bao lâu sẽ nhớ lại
Một người từng yêu em hết tất cả
Để rồi xem
Em, có sẽ mãi trong êm đềm
Để rồi xem
Ai, sẽ là nạn nhân sau này
Để rồi xem
Em, có chuốc lấy đau thường này
Để rồi xem
Ai, có nhắm mắt khi xuôi tay
Để rồi xem (Xem)....
Từng lời vụn vỡ em đã tuôn ra
Dày vò và xé tan đôi tai ta
Rồi tàn cuộc chơi, mỗi người một nơi
Thật lòng là thứ đã quá xa vời
Từng dòng mặn đắng anh đã viết ra
Dày vò và xé tan đôi tai ta
Kỷ niệm của ta, vội vàng vụt qua
Để rồi một ngày chợt nhận ra
Khi em nói rằng này là chốn em dừng chân mãi thôi
Đôi môi đã dối lừa
Vì giờ em theo chân ai trong mưa
Khi anh cố tìm lại mọi thứ em còn vương vãi nơi đây
Lang thang trong khói mây
Nhạt nhòa sương gió đã phũ lấp con tim này
Thế giới đã đổi thay
Dòng thời gian cứ mãi trôi không hay
Chân vẫn đứng không lung lay
Để nhìn xem em vui hay đắng cay
Vì đành lòng bỏ đi
Đành vùi chôn yêu thương đã cuồng si
Để rồi xem bao lâu sẽ nhớ lại
Một người từng yêu em hết tất cả
Để rồi xem
Em, có sẽ mãi trong êm đềm
Để rồi xem
Ai, sẽ là nạn nhân sau này
Để rồi xem
Em, có chuốc lấy đau thường này
Để rồi xem
Ai, có nhắm mắt khi xuôi tay
Để rồi xem (Xem)....