“Đêm! Đã khuya lắm rồi
Bất chợt trong những kí ức miên man về câu chuyện cũ
Cũng những muôn tiếng thở dài về thân phận
Tôi muốn kể về cuộc đời của một nghệ sĩ
Giờ thì đã khuất xa
Vào cõi xa xăm nào rồi! Nhưng, vẫn còn thật sâu đậm
Trong lòng tôi!”
Một thời tấm thân huy hoàng
Người đời dưới chân của chàng
Chàng cất tiếng hát lòng người tan chảy
Nhiều năm tháng trôi nhẹ nhàng
Màu tóc phai vội vàng
Đằng sau lớp tẩy trang chàng hoang mang
Đến lúc cũng phải đi
Chàng dần dần không nhớ nổi điều gì
Đến lúc phải đi
Chàng còn lại một người sâu trong tâm trí
Là người con gái bao năm qua chàng yêu thương mặn mà
Phút giây lìa xa, Chàng rất nhớ cô ta
Những nỗi đau thời gian qua
Để lại nơi đó, thôi về nhà
Chút âm nhạc vang lên
Hòa vào từng nhịp chân bước đến
Một đời tiếng hát bao dung khiến người nhớ đến tận cùng
Hãy đi bình an! Để lại thế gian
Chúng tôi nhớ chàng!
Ở đây chẳng có gì để chàng phải tiếc phải luyến lưu tâm ở lại!
Ở đây chẳng có gì đâu
Chuyện xưa đã qua!
Một thời vốn có tất cả
Hạnh phúc đậm đà
Vậy mà chàng thấy cô đơn khi về già
ĐK:
Đến lúc cũng phải đi
Chàng dần dần không nhớ nổi điều gì
Đến lúc phải đi
Chàng còn lại một người sâu trong tâm trí
Là người con gái bao năm qua chàng yêu thương mặn mà
Phút giây lìa xa
Chàng rất nhớ cô ta
Những nỗi đau thời gian qua
Để lại nơi đó
Thôi về nhà
Chút âm nhạc vang lên
Hòa vào từng nhịp chân bước đến
Một đời tiếng hát bao dung khiến người nhớ đến tận cùng
Hãy đi bình an!
Để lại thế gian,
Chúng tôi nhớ chàng
Om Pra Mani Dhani Svaha
Om Pra Mani Dhani Svaha
Om Pra Mani Dhani Svaha
Om Pra Mani Dhani Svaha
Om Pra Mani Dhani Svaha
Om Pra Mani Dhani Svaha
Om Pra Mani Dhani Svaha
Om Pra Mani Dhani Svaha
Om Pra Mani Dhani Svaha
Những nỗi đau thời gian qua
Để lại nơi đó
Thôi về nhà
Chút âm nhạc vang lên
Hòa vào từng nhịp chân bước đến
Một đời tiếng hát bao dung khiến người nhớ đến tận cùng
Hãy đi bình an, để lại thế gian
Chúng tôi nhớ chàng!