Một hôm trời nắng
Bỗng hoá cơn mưa trắng ngần
Mình tôi thờ thẫn
Thẫn thờ nơi góc phố quen
Chạm tay níu lấy yêu thương vừa qua đây
Nhẹ lau vết ướt vương trên làn mi cay
Trượt theo nỗi nhớ đong đầy, cuốn theo màn mưa bay.
Vài ba tờ giấy, nét chữ thân quen bấy lâu
Đôi lời xin lỗi, vì hai ta đã yêu nhau
Một người cất bước quay lưng một người đau
Ngàn lời cố giấu trong tim lùi về sau
Nhìn về nơi đã bắt đầu, ta chẳng là gì của nhau.
Đâu cần phải xin lỗj
Thời gian sẽ xoá hết thôi
Ai rồi cũng sẽ quên, những vết xước nỗi buồn không tên.
Đâu cần phải xin lỗj
Hãy để cho giấc mơ này được bình yên
Đừng gieo thêm hy vọng
Để trái tim thôi thất vọng.
Chạy theo những áng mây trôi
buồn ơi thôi xin vẫy chào
Cuốn lấy những cánh hoa phai không màu
Nếu chẳng thể nói nên câu
Đành thôi để lại phía sau
Giờ không ai nợ nhau
Đâu cần phải xin lỗi !