Đập vỡ cây đàn, giận đời đập vỡ cây đàn.
Người ơi, người ơi, tình ơi, tình ơi!
Đập vỡ cây đàn, giận đời bạc trắng như vôi.
Giận người điên đảo quên lời.
Đập vỡ cây đàn, giận người con gái yêu đàn.
Buồn ơi, buồn ơi! Làm sao để nguôi.
Đập vỡ cây đàn giận người đổi trắng thay đen.
Giận đời trở như bàn tay.
Chuyện ngày qua, tôi gặp người con gái mang giọng ca thật buồn.
Em bảo tôi rằng: Anh đi học đàn, để đàn theo lúc em ca.
Những ngày hoa mộng đời ta.
Tôi yêu nàng, nên vội vàng lên tỉnh đi tìm theo học đàn.
Sau một năm trường tôi trở về quê hương.
Nhưng người con gái, ngày ấy đã đi rồi.
Tôi hỏi thăm dò từng người trong xóm tin nàng:
Nàng đâu? Nàng đâu? Nàng đâu? Nàng đâu?
Người báo tin buồn nàng gặp nhạc sĩ vang danh rồi cùng xây đắp gia đình.
Tôi xót thương nàng và rồi tôi khóc thương mình.
Đời ơi còn chi, đàn ơi biệt ly.
Đập vỡ cây đàn giận người đổi trắng thay đen.
Giận đời trở như bàn tay.
Em đi xa ta, Em cũng chỉ là thoáng qua
Bao câu hát anh ngân nga, Em vứt hết ko thiết tha
Nhạc Anh vẫn viết, lời Anh vẫn bay .
Tỉnh rồi lại say Anh cứ tỉnh rồi lại say.
Anh cứ như 1 thằng điên.
Anh lang thang trong công viên.
Anh muốn trút mọi muộn phiền lên chiếc cột điện.
Haaaaaaaaaaaaa
Chuyện ngày qua, tôi gặp người con gái mang giọng ca thật buồn.
Em bảo tôi rằng: Anh đi học đàn, để đàn theo lúc em ca.
Những ngày hoa mộng đời ta.
Tôi yêu nàng, nên vội vàng lên tỉnh đi tìm theo học đàn.
Sau một năm trường tôi trở về quê hương.
Nhưng người con gái, ngày ấy đã đi rồi.
Đập vỡ cây đàn, giận đời đập vỡ cây đàn.
Người ơi, người ơi, tình ơi, tình ơi!
Đập vỡ cây đàn, giận đời bạc trắng như vôi.
Giận người điên đảo quên lời.
Đập vỡ cây đàn, giận người con gái yêu đàn.
Buồn ơi, buồn ơi! Làm sao để nguôi.
Đập vỡ cây đàn giận người đổi trắng thay đen.
Giận đời trở như bàn tay.