Khi đấng sinh thành sinh ta ra đời
Cảm ơn ông trời cho ta kiếp người
Phải sống thế nào để cha đừng buồn
Phải sống thế nào để mẹ được vui.
Tình cha bao la như núi cao ngang trời
Tình mẹ rộng lớn như biển cả mênh mông
Chỉ mong cho ta lớn khôn nên người
Chỉ mong nhìn thấy nụ cười của ta.
Dù cha ra sao vẫn luôn là đấng sinh thành
Dù mẹ làm sao vẫn luôn mang nặng đẻ đau
Chỉ một giây thôi nhắm mắt quên cuộc đời
Hãy nghĩ suy lại những việc làm của ta.
Chỉ một giây thôi nhắm mắt quên tất cả
Nghĩ tới cha mẹ vẫn đang đong đầy yêu thương.
Chỉ một giây thôi nhắm mắt quên cuộc đời
Hãy nghĩ suy lại ta tìm mẹ nơi đâu.
Chỉ một giây thôi nghĩ tới cha một lần
Dấu vết chân chim vẫn đang từng ngày mong ta.
Khi [Am] đấng sinh thành sinh [G] ta ra đời
Cảm [Em] ơn ông trời cho [Am] ta kiếp người
Phải [F] sống thế nào để [G] cha đừng buồn
Phải [Em] sống thế nào để [Am] mẹ được vui.
Tình [Am] cha bao la như núi [G] cao ngang trời
Tình [Em] mẹ rộng lớn như biển [Am] cả mênh mông
Chỉ [F] mong cho ta lớn [G] khôn nên người
Chỉ [Em] mong nhìn thấy nụ [Am] cười của ta.
Dù [Am] cha ra sao vẫn luôn là [G] đấng sinh thành
Dù [Em] mẹ làm sao vẫn luôn mang [Am] nặng đẻ đau
Chỉ [F] một giây thôi nhắm [G] mắt quên cuộc đời
Hãy [Em] nghĩ suy lại những việc [Am] làm của ta.
Chỉ [Am] một giây thôi nhắm [G] mắt quên tất cả
Nghĩ [Em] tới cha mẹ vẫn đang đong [Am] đầy yêu thương.
Chỉ [F] một giây thôi nhắm [G] mắt quên cuộc đời
Hãy [Em] nghĩ suy lại ta tìm mẹ nơi [Am] đâu.
Chỉ [F] một giây thôi nghĩ [G] tới cha một lần
Dấu [Em] vết chân chim vẫn đang từng ngày mong [Am] ta.