Bóng tối đem đen mịt mù
Ngồi nơi đây anh nhớ yêu thương một người
Người mà trao cho anh con tim nồng nàn
Ngọt ngào bao đam mê môi hôn vội vàng
Đã nói bên em trọn đời
Mà sao nay anh lỡ ra đi một mình
Để mình em cô đơn trên cuộc tình
Gặp biết bao trông gai anh ơi có biết
Anh nào muốn em ơi anh nào muốn
Bỏ em ra đi một mình trong nỗi đắng cay
Để em cô đơn mà lòng anh nghe đắng cay
Nhưng anh vẫn phải ra đi em ơi
Khung trời yêu đôi ta mơ mộng đó
Chỉ có trông mơ vì rằng mình quá cách xa
Níu kéo nhau chi để rồi em ôm xót xa
Vì bên anh em không được như em muốn
Đành thôi em hỡi em hãy đi theo người khác
Để người ta lo cho em được nhiều
Em hãy đi theo người khác
Vì bên anh em chẳng được gì đâu
Không em sẽ không bao giờ muốn
Rời xa anh dẫu trăm ngàn khó khăn
Em sẽ không bao giờ nói lời chia tay
Vì tim em đã thuộc về anh
Đành thôi em hỡi ta sẽ chia tay từ đây
Dù lòng anh không quên đi tình em
Câu nói yêu thương ngày đó
Thì xin em,em hãy xem như là mộng thôi
Không anh em sống sao đây người hỡi
Vì rằng em đã trao trọn trái tim
Anh cất bước đi cũng là lúc hình em đây chết theo cuộc tình.