1. Từ vực sâu thẳm tối, vọng bao tiếng oán than
Ai xé nát trần gian lan truyền virus độc
Co-vid dịch tràn lan vỡ tan bao hoài vọng
Mây giăng mù che lối, nhuộm trắng vành khăn tang
ĐK: Đi về đâu, người hỡi giữa kiếp nạn đầy vơi
Xót xa thân phận đời, đành đoạn nhánh rong trôi
Mẹ ơi, chuỗi mân côi nước mắt vùi trong gối
Cứu nhân gian, Mẹ hỡi, cứu chúng con, Mẹ ơi
2. Từng ngày qua đau khổ, nguyện xin Mẹ xót thương
Cứu giúp qua khổ đau, chữa lành bệnh nhân loại
Xin cất sự buồn đau, mất đi bao hy vọng
Nhân loại phải đau đớn, Mẹ ơi, hãy xót thương
Intro:
[Em][Am][D][G]-[Em][Am][Bsus4][B7]
[Em][Am][D][G]-[Em][Am][B7][Em]
1. [Em] Từ vực sâu thẳm [G] tối, vọng [Em] bao tiếng oán [Am] than
Ai [D] xé nát trần [G] gian lan [C] truyền virus [B7] độc
Co-[Em] vid dịch tràn [Am] lan vỡ [D] tan bao hoài vọng
Mây [Bm] giăng mù che [Am] lối, nhuộm [B7] trắng vành khăn [Em] tang [Am][Em][B7]
ĐK: [E] Đi về đâu, người [C#m] hỡi [Abm] giữa kiếp nạn đầy [F#m] vơi
[A] Xót xa thân phận [B7] đời, đành đoạn nhánh rong [E] trôi
Mẹ [C#m] ơi, chuỗi mân [F#m] côi nước [B] mắt vùi trong [E] gối
Cứu [Abm] nhân gian, Mẹ [F#m] hỡi, cứu [B7] chúng con, [Em] Mẹ ơi
2. [Em] Từng ngày qua đau [G] khổ, nguyện [Em] xin Mẹ xót [Am] thương
Cứu [D] giúp qua khổ [G] đau, chữa [C] lành bệnh nhân [B7] loại
Xin [Em] cất sự buồn [Am] đau, mất [D] đi bao hy vọng
Nhân [Bm] loại phải đau [Am] đớn, Mẹ [B7] ơi, hãy xót [Em] thương [Am][Em][B7]