Đời mênh mông bao la ta đi tìm đâu để thấy ta,
Một mình ta đi đến nơi chân trời.
Đời là phong ba bão tố bước qua nẻo đường,
Muôn ngàn đắng cay.
Mà sao ta vẫn cứ muốn bước hết cho đời ta thêm khổ đau,
Để một mình ta đi mãi mãi đến nơi xa vời.
Dù còn bao gian nan ta vẫn luôn cười,
Vì ta luôn sống vững tin khi ta là người đàn ông.
ĐK:
Gạt đi nước mắt quên hết những tháng năm qua đã khiến ta sầu lo,
Vì cuộc đời có lúc sướng vui, có lúc buồn đau.
Chỉ cần ta luôn tin, luôn vững tin nơi mình,
Cho dù bao thương đau quanh ta rồi sẽ qua.
Người ơi em hãy sánh bước với những nỗi đau nhân thế kia cùng ta,
Bao ngày qua ta luôn mong có em trong cuộc đời.
Cần em bên ta những lúc vui buồn,
Cho đời ta luôn mang theo niềm hạnh phúc...mãi muôn đời.