Mùa đông lại đến đây rồi
Sắc vàng quỳ nở núi cao chập chùng
Kiêu sa lộng lẫy giữa rừng
Như là cô gái cười duyên giữa đời.
Qua đi ngày tháng tuổi thơ
Trốn tìm dưới nắng chiều tà mùa đông
Nụ hôn còn vướng trên môi
Cùng anh về chốn những ngày thần tiên.
Em là hương sắc mùa đông
Giữa đồi quỳ dại hương tình thoáng bay
Nhẹ nhàng đông đến thu đi
Giữa rừng hoang dại trao nhau ấm tình.
Em là cô gái chân quê
Dịu dàng đằm thắm mộc mạc thủy chung
Trao nhau ước nguyện lời thề
Chuyện tình đẹp nhất trên trần thế gian.
Mùa [C] đông lại đến đây [Em] rồi
Sắc vàng quỳ [Am] nở núi [G] cao chập [C] chùng
Kiêu [F] sa lộng lẫy giữa [Em] rừng
Như là cô [Dm] gái cười [G7] duyên giữa [C] đời.
Qua [F] đi ngày tháng tuổi [Em] thơ
[C] Trốn tìm dưới [Dm] nắng chiều [G7] tà mùa [C] đông
Nụ hôn còn vướng trên [Em] môi
Cùng anh về [Am] chốn những [G7] ngày thần [C] tiên.
Em [C] là hương sắc mùa [F] đông
Giữa đồi quỳ [Dm] dại hương [G7] tình thoáng [C] bay
Nhẹ [Dm] nhàng đông đến thu [Em] đi
Giữa rừng hoang [G7] dại trao nhau ấm [C] tình.
Em [C] là cô gái chân [F] quê
Dịu dàng đằm [C] thắm mộc [G7] mạc thủy [C] chung
Trao [Dm] nhau ước nguyện lời [G] thề
Chuyện tình đẹp [G7] nhất trên trần thế [C] gian.