Đà Lạt chiều buồn mây tím trôi
Cô đơn lặng lẽ nhớ nhung người
Mùa xuân sao sóng đời nghiệt ngã
Rừng hoa sầu úa tình pha phôi
Ta lạc nhau rồi em ở đâu
Tim nhau tìm khắp cả tinh cầu
Hoa tím ngày xưa còn trông ngóng
Em có về xóa nỗi niềm đau?
Đà Lạt tháng mười mưa vẫn rơi
Đồi xưa hiu hắt lẻ loi
Mưa rơi sướt mướt cành hoa tím
Tiếc hoài kỷ niệm hồn chơi với
Bây giờ em có nhớ ngày xưa
Đà Lạt hoàng hôn thuở hẹn hò
Những chiều dạo bước bên đồi tím
Hoa tím vương buồn bao ý thơ