Một mình giữa đêm trắng
Ngồi nhìn vì sao rơi dưới ánh trăng
Một mình lắng nghe khúc nhạc buồn
Cứ như trêu tâm trí anh
Vậy mà cớ sao khoảng trời này chỉ còn lại ánh trăng kia
Cứ thế sau đêm nay ta sẽ phải chia tay
Người tựa ánh sao giữa trời chẳng thể giữ để đánh rơi
Cuộc tình chúng ta lỡ làng chẳng thể giữ như hoa đã tàn
Chỉ còn những nỗi thất vọng… và bóng tối vây quangh
Sẽ chẳng còn lời chúc ngọt ngào
Mình từng đã hứa… hứa sẽ bên nhau dù bao lâu
Chuyện chia tay chẳng thể cách xa
Từng giây từng phút êm ái quá khứ người đã chiếm giữ tim tôi
Thế sao đến bây giờ người lạnh lùng bước đi thôi
Bài nhạc êm ái dưới ánh trăng…
Giờ thành ngọn nến trong băng
Những vấn vương xưa anh đã hỏi em sao chỉ im lặng