Có chút nắng ấm mùa đông vẫn cứ thế tim se lạnh
Mong manh tựa sương khói đâu đây từng lời nói với nỗi đau ngày qua
Tuyết trắng xóa con đường xưa mưa thấm ướt đôi vai gầy
Trong tim anh tê tái khi em đi xa mãi cứ nhớ thương về ai .
Trả lại em nhưng phút ấm áp đâu còn nữa ,trả lại cho em yêu thương dối lừa
Trả lại em bao môi hôn trả lại nhau bao cơn mê anh quay về mà tim anh gục ngã
Giot nước mắt nay đã hóa đá tan vào mưa ,giọt sầu rơi trên đôi mắt cay cay
Người đã nói sẽ không xa rời còn đâu đắm đuối một thời
Đừng nói lời tạm biệt khi chúng ta vẫn đang còn yêu nhau hoài .