Vào 1 đêm mùa đông trời mưa rét
Có 1 người đang đi từng bước trên con đường buốt lạnh
ko ánh đèn ko quen thuộc , ko mệt mỏi ko khói thuốc
Trải qua 1 đêm dài trong miên man
Tìm về những tiếng cười nơi những thằng bạn
Phá vỡ cuối góc phố yên tĩnh với tiếng nhạc
Kèm theo tiếng la ó thất thanh trụy lạc
Giờ tôi đang cô đơn saooo
Đâu rồi tất cả những ngọt ngào nhất em từng trao
Để rồi bây giờ tôi phải quên hết
Mang theo những nỗi buồn bên mình cùng sự mỏi mệt
Nếu đã có 1 người làm em vui
Nếu bên tôi em thấy chỉ toàn buồn tủi
Thì tôi cũng chẳng có lí do gì để mà phải băn khoăn
Thì tôi cũng chẳng biết nói gì để không khỏi lo lắng
Sao tôi ko thể cầm lấy em và nắm chặt vì
Bên tôi chỉ toàn là nước mắt vì
Bên tôi chỉ toàn những thứ vớ vẩn ko có đáng em
Ko có đáng để em bận tâm đâu
Rồi người ấy qua nhà em lúc nửa đêm
Mang cho em những thứ tuyệt vời đến
Với cây ghi ta nhẹ nhàng từng bước đệm
hát cho em nghe những giai điệu thật đẹp
Em có thế thấy vui , nhưng có vui qua ngày mai
Căn phòng này có ấm áp nhưng đâu có cháy được mãi
Chỉ vì em đang thiếu , người ta thấy và bù đắp
Ko phải là em đang yêu , người ta chỉ gạt hộ nước mắt
Đó là sự quan tâm , người con gái nào cũng cần
Đó là những chân thật , chỉ tìm trong anh được 1 phần
Có khi nào em vương vấn , khi 1 mình sau những lần
Nó vẫn còn đó đâu biến mất vì những ngày tháng cứ xa dần
Em đừng có làm theo cái cách đó ,
Khó khăn lắm sao em cứ tự mình dày vò
Đừng nhớ về tôi kẻ hèn hạ ko đáng
Đừng nghĩ về tôi những đắng cay muộn màng
Đó là những lời buồn bã nhất mà tôi từng nói
Và em đã khóc khi ta ko thể giữ lại nhau phút cuối
Mưa vẫn rơi nhẹ nhàng cứ lạnh thật tàn
Xuyên qua ánh trăng bạc quá khứ bẽ bàng
Tôi vẫn luôn gọi tên em khi mỗi buổi sang muộn thức dậy
Dù đã bao lần tự nhắc nhở cuộc sống mình ko như trước đây
Vậy là đã mất nhau , có lẽ lần này là thật
Chúng ta đã mất nhau , có lẽ là do số phận ….
Ko thể quyết định
Em có những ước mơ cháy bỏng
Nhưng anh không phải là ngọn lửa hồng
Với những điều đơn giản đó em có
Những lí do âu lo dể trong lòng
Giọt nước mắt ấy vẫn còn sự hy vọng
Rồi lại tuyệt vọng , giữa cuộc sống cô độc
Có thể đây là cái vực thẳm sâu nhất
Em rơi thơi gian trôi mọi thứ cứ biến đâu mất
Đáng tiếc , tôi là người như thế
Chắc … em ghét tôi khi mọi thứ đang bế tắc
nguyền rủa tôi đi để mắt em khô mau
Thấy những điều tốt đẹp sâu sắc đến sau
Cho tôi xin lại những nỗi đau , em từng hứng chịu
Cho tôi xin cả những nụ cười mà em từng nũng nịu
Bên tôi vì khi đến bên người ta
Em phải che đậy và làm mới tất cả
Đừng để cho người ta thấy em khóc nữa
Mà hãy thay vào đó những nụ cười xưa
Hãy là 1 viên ngọc thật là đẹp với
Lớp bên ngoài óng ánh mầu hồng mới
Ở trên môi em đó
Mỗi khi mặt trời lên tôi thường trao nụ hôn nhỏ
Những rung động , lầm lỡ , lo lắng , và trở ngại
Những mê mệt , hòa hợp , thăng hoa có trở lại? … haiz
Tôi thường hay nhắm mắt và hồi tưởng
Nơi ban công gió đông lạnh thấu xương
Tôi nuối tiếc ư ? ko , đó là cảm xúc bình thường thôi
Vẫn lái xe 1 mình trên con đường tối
Trong Đám đông hôm nay tôi là nhân vật chính
Với bộ quần áo cầu kì , đứng dưới ánh đèn lung linh
Buổi hòa nhạc bắt đầu , và em cũng đến
Tôi chuẩn bị hát bài gì , và em cũng biết…
Em là người biết rõ nhất
Những câu chuyện trong các bài hát của tôi hơn tất cả mọi người đang nghe ơ nơi đây