Từ là tự Phu Tướng
Báu kiếm sắc phán lên đàng
Vào ra luống trông tin chàng
Đêm năm canh mơ màn!
Em luống trông tin chàng
Ôi gan vàng quặng đau í a
Đường dù xa ong bướm
Xin đó đừng phụ nghĩa Tào khan
Còn đêm luống trông tin Nhạn
Ngày mỏi mòn như đá Vọng phu
Vọng, phu vọng luống trông tin Chàng
Lòng xin chớ phũ phàng!
Chàng là Chàng có hay
Đêm thiếp nằm luống những sầu Tây
Biết bao thuở đó đây sum vầy
Duyên sắc cầm đừng nỡ phai í a
Thiếp nguyện cho Chàng
Nguyện cho Chàng: Đặng chữ an Bình an!
Mau trở lại gia đàng
Cho én nhạn hiệp đôi í i a