Xin cơn mưa hãy cuốn hết đi những nỗi đau theo ta ngần ấy cuộc đời *
Chừng ấy thời gian làm ta mệt nhoài *
Cuốn hết đi khoảnh khắc ngày còn bên nhau
Nỗi nhớ hãy thôi cùng đêm về đây dày vò ta ...
Ver Roy P :
Cuốn đi hết những lầm than mang nặng tâm can ta qua từng năm tháng
Cuốn đi những dối gian ngày đó vì yêu em mà tôi mang
Cho tôi cười giòn tan những phút bình yên
Mặc kệ những người xung quanh cứ nói mình điên
Don't care !
Ta đã quá quen lời nói sỉa xói từ thế nhân
Quan tâm làm chi cho phiền thân
Việc ta làm thì ta biết đúng sai Beat ta phiêu thì ta viết phiền ai
Cuốn đi hết những tham vọng tiền tài
Đời buồn tẻ nên ta thích diễn hài
Cuốn luôn đi ngày hôm qua thối nát
Cuốn giùm tôi người con gái bội bạc
Vào một góc nào đó của sự lãng quên
Để sớm mai thưc giấc không còn gọi tên ... Thu !
Thôi được rồi đừng gọi nữa còn gì nữa đâu
Siết chặt môi căn phòng xưa ngoài trời mưa ngâu
Những buổi chiều nắng hòa sương băng đèo Hải Vân
Phút bình yên căn nhà Lăng Cô ta dừng chân
Để rồi chấm hết ... Có duyên ko phận ! Còn gì nữa đâu ... Cuốn đi !
Ver D.u.m
Mưa ơi…sao chưa tới…
Nếu mưa có tới thì ghé qua đây ta muốn cơn mưa đêm nay cuốn hết đi
Nỗi đau đã theo ta bao ngày…thân xác hao gầy…vẫn còn đâu đây…
Nặng trĩu trên vai…giật mình tỉnh giấc gọi tên ai trong đêm dài…
Suy nghĩ vớ vẩn…bao chuyện ngớ ngẫn…khiến ta thờ thẩn
Cứ cuốn đi hết theo làn khói thuốc…tồn tại trói buộc tâm hồn ta chi ?
Hay chẳng qua vì…ta không thực sự muốn mình vứt bỏ…
Hỏi ai ? trong khi chính ta là kẻ biết rõ…
Ta còn yêu em…nhưng sự tự do thôi nhường em chọn…
Con đường thêm mòn…nhưng chỉ riêng ta một lối…
Nụ hôn đầu tiên em trao ta vẫn cảm nhận được vị ngọt môi…
Thở dài một hơi…và rồi đành thôi…
Vỡ hết rồi như là mảnh ngói rơi trong cơn bão…
Người ta yêu là em…nhìn xem ngoài kia còn ai hơn nào ?
Ta mong cơn mưa sẽ cuốn đi khoảnh khắc ngày còn bên nhau…
Cuốn đi luôn nỗi đau đã làm cho vết thương long ngày một thêm sâu…
Ver LT:
(LT Misdside
GVR)
Yo !!!
Để ta lên vài cốc với anh em
Ví buồn phiền là mồi ngon cùng đánh chén
Để men kia cuốn trôi đi hết
Để hình ảnh về em đi chết
Bởi tâm khảm này đã thấm mệt
Ta muốn kết những nỗi đau ko vơi
Cho ta xin 2 chữ bình yên trong đời
Ko thì ta lại phải chết đứng với những nốt trầm không lời
Ta ko muốn lòng mình như thuyền lớn lạc hướng
Hay đôi chân kia lại mỏi mệt lạc đường
Ta thấy ghét iu thương mà chờ đợi duyên phận
Biết chờ đến khi nào hay lại tình lận đận
Thôi thì cùng đám bạn xua mây đen chân mây
Đêm về có rap làm bạn tình thân này
Để tâm ko nghĩ, lòng ko sầu
Để cho tia nắng ấm xua tan em trong đầu