Trôi về đâu, giữa dòng đời, bốn bể bốn bờ giữa chốn người xa.
Bên đời con, quá nhạt nhòa khi không có mẹ luôn kề bên con.
Giờ khi khôn lớn, lòng con mới biết từ dĩ vãng ngày xưa đó.
Đã cho con quá nhiều, tháng năm con có được mẹ ơi, mẹ biết không mẹ?
Đường đời chông gai con bước đi không còn có ai, nhưng tận trong tim con mãi luôn có mẹ chở che
Ước mong được sống mãi cùng người, vì mẹ đã hi sinh cho con quá nhiều
Tình mẹ ôi sao cao quý như cội nguồn suối trong
Dù mẹ vẫn luôn theo bước chân con suốt cuộc đời
Trên bước đường đi, con phải làm sao để mẹ nhìn thấy con nên người.
Có những lúc con quá vô tâm để mẹ cứ nghĩ suy đến tương lai của con
Có lẽ con quá vô tâm phải không mẹ hỡi.
Mẹ hỡi.
Đường đời chông gai con bước đi không còn có ai, nhưng tận trong tim con mãi luôn có mẹ chở che
Ước mong được sống mãi cùng người, vì mẹ đã hi sinh cho con quá nhiều
Tình mẹ ôi sao cao quý như cội nguồn suối trong
Dù mẹ vẫn luôn theo bước chân con suốt cuộc đời
Trên bước đường đi, con phải làm sao để mẹ nhìn thấy con nên người.
Trên bước đường đi, con sẽ thành công để mẹ nhìn thấy con nên người.