Cơn đau đêm qua không còn dấu vết
Chỉ còn lại nỗi sợ và hoang mang
Chẳng thấy bóng dáng của một ai kia
Tự mình lại làm mình đau
Đổ lỗi hết cho những ngang trái của cuộc đời
Đổ lỗi cho những ước mơ
Rằng trí dẫu lớn nhưng vì ta nhỏ bé
Chẳng thể nào tìm được bình minh
Thôi vô tư thôi ngây thơ như khi xưa
Ngậm cười trên cơn đau để không ai nhận diện
Thôi kêu than thôi oán trách cuộc đời
Ngậm cười cuộc đời là thế
Sống với quá khứ hay là chết như một vì sao vụt tắt
Cho không trái tim này ai sẽ lấy
Sẽ chẳng có một ai đến bên và đưa ta ra khỏi những lầm lỗi
Họ thậm chí chẳng hơn gì ta
Bận vì những rối ren của chính con người mình
Hãy đứng vững trong cuộc sống này
Vẫn đó những vết cắt còn rớm máu
Dại dột một lần để về sau
Nhớ mãi những phút tim này run lên
Nhận ra cuộc đời còn dài lắm