Bên tường cung, khẽ cài trâm
Nghiêng nghiêng phận má hồng
Một giấc mộng, một nỗi niềm
Vùi lấp sau cổng thành
Bên tường cung, vắng đìu hiu
Mênh mông Tử Cấm Thành
Rượu tĩnh mịch, khỏa lấp sầu
Lụi tắt thanh xuân này
ĐK:
Phồn hoa sao vô vọng, chợt thức tỉnh
Ai thấu bao nỗi đau
Một giấc mơ hoàng lương, ước mong
Bình yên cho đến bạc đầu
Bình yên cho đến bạc đầu
Bên tường cung, liễu nhẹ đưa
Ôn nhu một khấu đầu
Tình hóa sầu, sầu hóa hận
Dệt kén ta giam mình
ĐK:
Ngày xưa ai tin rằng tình bất diệt
Nay đến hoa cũng phai
Chẳng để tâm chi người « vạn cổ sầu »
Lầu cao say giấc mộng lành