CỤ TÔI
Nhạc và lời: Nguyễn Vĩnh Tiến
Trong trí nhớ của tôi...Cụ tôi ngồi trong phòng tối…
Đôi mắt biết cười...biết kể chuyện những ngôi sao...
Trong ký ức của tôi...Nhà xưa là khu rừng tối ...
Nơi những bóng đổ cuộc đời...chờm lên bóng người...
Rồi từng ngày, rồi từng ngày…
tôi lạc vào rừng người bao nhiêu thói quen...
lạc vào mặt người bao nhiêu nếp nhăn...
những vì sao... hỏi vì sao ???
Rồi quên lãng....
rồi quên lãng....
tôi một mình dại dột như con sóng khô,
một mình cồn cào bơi đi rất xa,
tôi chập chùng mặt biển khơi đang khát khao...
Ôi mặt biển rộng ngàn tinh tú soi gương...
Đêm thì cao... trời thì mênh mông...
Có những lúc, trong rừng cây, bóng đổ tìm tôi…
Có những lúc trong giấc mơ, tôi về nhà xưa…
Sáng trong đêm, những ngôi sao, nheo mắt cười, như là Cụ tôi...
2009.