Ai đi xuống Miền Tây,
Ghé thăm nơi chốn quê này,
Nơi sông nước mênh mông
Có đồng xanh đồng xanh bát ngát.
Có một chàng công tử
Vốn thiệt con người nhà quê,
Mang cái danh công tử
Tiếng sang giàu nhưng lòng… thanh… tao…
Quê tui đó miền Tây,
Có anh công tử ở nơi này.
Sống chất phát đơn sơ
Mang niềm vui cái thương cái nhớ,
Thương cái tình cái nghĩa
Bởi anh là vốn thiệt người miền tây,
Nơi nào ai cũng thấy công tử miệt vườn thương thiệt là….. thương…..
Miền Tây….
Quê tui đó miền Tây….
Ai có qua đây, thì xin … ghé qua nơi này
Công tử miền tây ở nơi đây ga lăng khét tiếng…
Chân thật hiền hòa… như cây lúa dòng sông
Miền Tây…
Ơi hỡi miền Tây….
Đồng lúa mênh mong , dòng sông đó mang tên Rồng
Câu hát dân ca nghe mượt mà tình quê chan chứa.
Như công tử miệt vườn… thương thiệt là thương….
Như công tử miệt vườn… thương quá là thương….
Rap:
Nhất trai làng anh là công tử miền tây, khắp quê này đâu đâu anh cũng thấy,
Sống chất phát, tính hiền lành,
Công tử ga lăng đó chính là anh,
Ở miền Tây nhưng anh không nhà quê
Đi khắp nơi không phải để ai chê
Từ Sài Gòn, đến miền quê
Nổi tiếng công tử anh đây sang giàu
Và đi khắp nơi đâu ai ai ai cũng mến
Công tử miệt vườn nhưng anh không hề sến
Tiếng sang giàu nhưng thanh tao
Nổi tiếng công tử nhưng anh không hề xạo
Kìa … ở miền Tây anh là công tử miệt vườn
Bà con lối sớm nói chung ai cũng thương
Nổi tiếng thật thà nổi danh ga lăng
Bởi vì anh là công tử miền Tây
Ai đi xuống Miền Tây
…………….
Như công tử miệt vườn… thương thiệt là thương….
Như công tử miệt vườn… thương quá là thương….
Như công tử miệt vườn… thương quá là thương….
Ráp:
Ở miền Tây anh là công tử miệt vườn
Bà con lối sớm nói chung ai cũng thương
Nổi tiếng thật thà nổi danh ga lăng
Bởi vì anh là công tử miền Tây.