Mẹ sanh con cưu mang ngày tháng, ước mẹ nằm khô ráo phần con.
Dành cho con các cuộc thanh nhàn, thương con như ngọc như vàng biết bao.
Cha thương con chăm nom từng phút, để con được khôn lớn người nên.
Rồi mai đây con đã trưởng thành, không quên trong lòng suốt đời cưu mang.
Ơn cha nghĩa mẹ nặn nề, tập con biết nói biết cười thì vui.
Thương cha không có chổ dừng, mẹ cũng thế.
Khác nào diều bay, bay cao gặp gió chợ đường.
Thương con cũng vậy, đường mòn con qua.
Con lớn khôn mẹ cha già yếu, không gì bằng ngày tháng cưu mang.
Biết làm sao trả được ơn này, con mang trong lòng suốt đời không quên.