Giọt mưa còn mãi rơi trên dòng đời rồi anh lạc bước nơi nào ngủ dài. Mình e lặng lẽ khóc cho tình tan, dòng lệ cay đắng.
Giờ bao ngày tháng yêu thương tìm về, lòng e vẫn mãi chưa nguôi tình đầu. Còn rơi lại những xót xa giọt sầu. Còn trong nỗi đau.
Vì sao a lại đắm say ân tình xưa, một mình e lạc bước đi trong chiều mưa. Giờ mùa thu buồn lá rơi trên thềm xưa. Bóng mây tàn như giấc mơ
Còn trong e một nỗi đau chưa hề phai. Rồi đây nghe ngày tháng nguôi ngoai thời gian, và cho e một nỗi cô dơn dịu êm. Nỗi đau kia ôi sao quá ngọt ngào.
Vì sao anh lại nỡ đánh rơi hỡi người, để mình e bước đi giữa cơn mưa chiều. Giờ mùa thu buồn lá rơi trên thềm xưa. Bóng mây tàn như giấc mơ
Còn trong e một nỗi đau chưa hề phai. Rồi đây nghe ngày tháng nguôi ngoai thời gian, và cho e một nỗi cô dơn dịu êm. Nỗi đau kia ôi sao quá ngọt ngào.