Bèo dạt mây trôi, con thuyền nhỏ ra khơi
Đơn côi một mình chơi vơi
Phận người em tôi, một trò chơi đánh đổi
Thanh xuân dạt trôi thế thôi
Em xa quê hương, xa người yêu em muôn phương
Xa mẹ cha em thân thương, sớm hôm một nắng hai sương
Qua bao phong ba, con thuyền vượt ngàn khơi xa
Đến nơi phồn hoa toàn lọc lừa dối trá
Mịt mù trong đêm tối, lạc lối giữa biển trời
Gió mưa tan rồi bão giông dần kéo tới
Biết đâu là bến bờ, là bình yên
Là hạnh phúc không đắng cay muộn phiền
Lặng thầm bao lam lũ, nơi đất khách xứ người
Vẫn luôn gượng cười, dẫu cho nhiều sóng gió
Chỉ mong cuộc đời, nhẹ nhàng với em
Để em vững bước trên con đường đời
(Cơm người, ôi sao khó lắm mẹ ơi
Đâu giống cơm nhà, vừa ngồi vừa hát
Cũng vì cuộc sống khó khăn
Thế nên con phải dặn lòng bước qua)
Verse 2:
Rồi ngày hôm qua, ai nhận được tin xa
Cô em làng bên lên xe hoa
Lệ tràn hoen mi, người thương ơi em hứa gì
Sao nay vội quay bước đi
Ôm bao chua cay nơi này ai đâu hay
Ngoài trời mưa bay bay, khóc thương kẻ không may
Em đâu hay chăng, có người ngày chờ đêm mong
Bước đi cùng em, tìm về miền đất hứa
Mịt mù trong đêm tối, lạc lối giữa biển trời
Gió mưa tan rồi bão giông dần kéo tới
Biết đâu là bến bờ, là bình yên
Là hạnh phúc không đắng cay muộn phiền
Lặng thầm bao lam lũ, nơi đất khách xứ người
Vẫn luôn gượng cười, dẫu cho nhiều sóng gió
Chỉ mong cuộc đời, nhẹ nhàng với em
Để em vững bước trên con đường đời
Để em vững bước trên con đường … tương lai