Con may mắn hơn nhiều bạn bè
Vì năm nay được về quê ăn Tết
Vài ngày ngắn ngủi hạnh phúc vô cùng
Con lại phải đi vì Tết hết.
Thương lắm Mẹ ơi năm tháng trôi qua
Lại phải bôn ba làm vất vả
Nhưng Mẹ yên tâm dù ở nơi đâu
Hình bóng Mẹ Cha luôn là tất cả!
Con còn nhớ rõ ngày mình ra đi
Trong tay không có đồng nào cả
Vì nhà mình nghèo con không mè nheo
Đòi hỏi kinh phí để đi xa
Lặn lội bôn ba con đã thoát ra
Vùng quê còn nghèo, nhưng bất lực
Cuộc sống làm thuê, dầm mưa dãi nắng
Thức trắng bao đêm, Mẹ ơi, “cực!”
Cha Mẹ biết không, cái kiếp làm thuê
Còng lưng cho người, buông trách mắng
Họ chẳng quan tâm sức mình đủ không
Chỉ tiêu đưa ra phải sốt sắn.
Biết thân biết phận, khi họ cằn nhằn
Con lủi thủi làm, mong hết việc.
Quay trở về phòng, vội gọi cho Mẹ
Buồn lắm nhưng không dám nói thiệt!
Đất khách quê người, con thèm nhiều lắm
Cá rô kho tộ, đọt bí xào.
Con nhớ ngày nào, ba dẫn con ra
Bờ ao câu ca, vui biết bao.
Nay đi xa nhà, tất cả nhớ nhung
Con đành gói gọn ở trong tim…
Lê bước trong đêm, con không thể quên
Hình ảnh gia đình mãi vấn vương…
“Con hỡi con ơi mẹ chỉ mong con trên bước đường niên thiếu…
Con sẽ luôn vững tin, không bao giờ vấp ngã,
Vì ở quê xa cha mẹ luôn nhớ đến… con… khờ”.
Thương cho con phải sống đơn côi nơi xứ lạ quê người.
Nhớ lắm con ơi những ngày thơ ấu.
Mẹ luôn dành những gì đẹp nhất cho con.
Nhà mình nghèo, túng thiếu quanh năm
Con không cam tâm, nên rời đi xa lắm…
Mẹ thương nhiều nhưng chẳng dám can ngăn.
Bởi tương lai con, con tự quyết cho mình.
Kể ra cũng đã 3 năm xa quê
Con mang cho mình thân “viễn xứ”
Nước mắt chan cơm, mì tôm mỗi cử
Con ráng nuốt vào để cầm cự.
Áo cũ sờn vai, đôi dép con mang
Cũng đã phai màu theo năm tháng.
Chắt chiu từng đồng, con gửi về quê
Ba Mẹ trông mông, tiền đã cạn.
Mẹ có biết không? Mỗi khi gọi về
Giọng đứa con này luôn cứng cỏi
Con nói mạnh lành, ăn uống đủ đầy
Chỉ là để Mẹ không lo thôi.
Con đã quen rồi cảm giác đơn côi
Mỗi tối làm về ôm gối khóc
Nhớ cha, nhớ Mẹ, nhớ nhà, nhớ cả
Những đứa em khờ đang nheo nhóc…
Thời tiết ở đây, thay đổi thất thường
Cái chứng viêm xoang con trở nặng
Tiền thuốc không thôi cũng đã nhiều rồi
Ăn uống xa hoa con không đặng.
Biết bao đứa bạn nó cũng như con
Làm thuê cho người tuôn nước mắt
Có đứa không còn 1 cắt tiền mặt
Vì bị cướp giật trong tích tắt…
Tuy làm có tiền nhưng con lo sợ
Xã hội bây giờ vô cảm quá
Mạnh ai nấy lo, tình thâm bạn bè
Con không còn tin một ai cả!
Ước ao thời gian sẽ trôi qua thật mau
Để con sớm được về với Mẹ.
Tựa đầu vào lòng Mẹ hiền đêm đêm
Con sẽ kể nhiều cho mẹ nghe….
Bây giờ, con đã về nơi đây
Thỏa nhớ thương, nhớ Mẹ Cha bao ngày.
Chờ mong mõi mòn, con đã về quê hương
Cùng Má với Ba ăn bữa cơm đoàn tụ
Ta sẽ cùng bên nhau, sống êm đềm vui biết bao…