1. Tôi còn lại gì sau bao nhiêu năm trôi
Tôi còn lại tôi với chút tình đã phai
Tóc bạc màu rồi, ngày tháng nhuốm màu đời
Em có hay, có biết tình còn say.
2. Em còn lại gì sau bao nhiêu phai phôi
Hay là hư không, hay là nỗi vô vọng.
Tiếng thời gian đều hay tiếng gọi xanh rêu
Em có hay tình ta vẫn còn đầy.
ĐK:
Dù thời gian rơi từng tiếng trong đêm
Dù không gian làm mưa gió cho môi mềm
Tôi vẫn nhớ, em không quên ngày tháng cũ
Giữ ấm lòng cho những đêm mênh mông.
1. Tôi còn lại [Dm] gì sau bao nhiêu năm [Gm] trôi
Tôi còn lại [A7] tôi với chút tình đã [Dm] phai
Tóc bạc màu [Bb] rồi, ngày tháng nhuốm màu [A7] đời
Em có [Gm] hay, có [Bb] biết tình còn [A7] say.
2. Em còn lại [Dm] gì sau bao nhiêu phai [Gm] phôi
Hay là hư [A7] không, hay là nỗi vô [Dm] vọng.
Tiếng thời gian [Bb] đều hay tiếng gọi xanh [A7] rêu
Em có hay [Gm] tình [A7] ta vẫn còn [Dm] đầy.
ĐK:
Dù thời [D7] gian rơi từng tiếng trong [Gm] đêm
Dù không [A7] gian làm mưa gió cho môi [Dm] mềm
Tôi vẫn [Bb] nhớ, em không [A7] quên ngày tháng [Bb] cũ
Giữ ấm [A7] lòng cho [Gm6] những đêm mênh [Dm] mông.