con đường ta đi nó không hề đẹp đúng không em nhỉ
chỉ sỏi đá chông chênh lối về với những thăng trầm nâng bước em đi
chẳng hàng cây che mát xung quanh,còn chịu mồ hôi vương vãi khắp người
con đường này dài vô tận,chẳng có ngã rẽ cơ cực sẽ theo chân em gấp mười
ta biết đôi khi em mệt,trèo lên lưng và bám thật chặt
choàng đôi tay qua cổ của ta,ta sẽ cõng em qua đời tất bật
em vội thiếp đi trên đôi vai nhỏ bé
đôi môi hồng xinh cũng chẳng còn thỏ thẻ
hương thơm từ tóc cứ vô tình tỏa nhẹ
đôi tay đan nhau như chưa tửng bỏ kẽ
ta ru em bằng tiếng nhạc du dương với những tâm sự da diết
ta viết ra hết tất cã chân tình tha thiết mà bấy lâu nay ta biết
ta siết em vào tận sâu cuốn phổi rồi thổi ra hết ưu phiền chưa nói
mưa nói : đưa lối ta tìm đến em rồi quyện vào nhau khi đời chưa tối
Nếu tim ta là một Vũ Trụ lấp đầy sự cô đơn
Thì em là chòm sao tô điểm cho bức tranh nhỏ bớt thô hơn
Lở ngày mai trên đường tương lai,đôi tay hai ta lạc mất nhau
Thì con đường này vẫn chờ bước em về mỗi ngày dù rất đau
Ta sẽ ở lại đây với em,trong những đêm dài bất tận
ở lại đây trên con đường này và luôn xuất hiện những lúc em cần
con đường này đầy rẫy nắng gắt,với những sỏi đá chân đi không êm
nhưng ở cuối con đường nào là thảo nguyên tuyệt đẹp có đi không em
Ta sẽ không chết,khi em quay lưng nét mặt bất cần
nhưng ta đây sẽ đau đến tận xương tủy,rồi những niềm vui sẽ lạc mất dần
đừng rời xa ta như những bóng hồng lướt qua trước đó
hãy ở cạnh ta những ngày đông lạnh,rồi ôm siết ta khi đừng trước gió
em biết ta sợ gì không,sợ những khi em buồn và giận
sợ nhất lúc em ôm mặt khóc,ngồi im một mình ôm tủi vào thân
nhiều khi ức chế ta tự dày vò bản thân chứ đâu dám nói
tựa mình vào một gốc nhỏ nào đó gửi hết tâm tư vào trong đám khói
chẳng cần nhận được gì,chỉ cần mỗi ngày em vui
và ta chẳng cần một thế giới hoàn hảo nào đó chỉ cần em thôi
nhấc bước chân ôm nỗi buồn về nhà,tâm nặng trĩu khiến đôi chân rề rà
đã cố gắng nhưng bị đuổi xê ra,nên ta buộc quên em bằng những cơn phê pha
ta xin lỗi..dù thế nào ta cũng ở đây với em
đi qua hết vô vàng cảm xúc,qua những thăng trầm ngày dài với đêm
nắm chặt tay của ta nếu như cảm thấy bản thân em quá mệt mỗi
để ta kể em nghe những câu truyện hài,áp lực sẽ qua hết thôi